the internet is a dog that brings me odd socks in its mouth

#11

tru bảo, nay là ngày nóng nhất mùa hè này.

và mình thì đang dọn dẹp cho xong những lưng chừng ngày qua để lại. Mở tung các cánh cửa ra, để ánh nắng gắt gỏng ùa vào nhà. Nắng hong khô tấm chiếu cói và những lớp áo gối. Rèm từng tà đứng lặng thinh, khép mình trước cảnh ngột ngạt.

cuối hè rồi, sang tuần là lập thu. Cái nóng oi ả đã leo đến đỉnh điểm. Nay mai thôi heo may sẽ thổi, lựu sẽ chín, cho tiết trời dịu lại. Sẽ không còn những trưa nắng chang chang, lang thang cùng nhau trên các con phố. Nực nội, nhìn nhau chẳng ai nói gì. Dẫu nhiều lời chỉ có thể cất lên trong sự bức bối ấy, nhưng những hò hẹn dang dở thôi đành cất ngăn kéo đợi mùa sau.

nhắc tới hẹn hò, đêm qua mình thấy ông bà. Vẫn thật lạ, cách duy nhất để thấy ông bà những ngày này là nhắm mắt tìm trong mơ. Dần dà, giấc mơ sẽ là điểm hẹn duy nhất cho mọi cuộc gặp gỡ. Thậm chí, ngay cả khi đôi bên vẫn còn ở trên đời. Trong tháng rồi mình đã mơ thấy hz, mơ thấy hà, mơ thấy những người bạn cũ. Liệu giấc mơ có đủ chỗ? Bởi con tim ấm nóng vẫn không ngừng lượm lặt thêm nhiều thật nhiều.

#blog