#8
chị hẹn qua nhà ngủ. Cứ đinh ninh chiều chị mới qua mà gần trưa chị đã sang rồi. Chị mặc bộ đầm màu dương xỉ họa tiết hoa trắng của rue des chats. Cái đêm bọn mình ngồi ở longer than a summer chị cũng mặc bộ này. Hôm ấy trời mưa. Hôm nay nắng như đổ lửa. Chị đến, và chị muốn ngủ trưa. Mình cũng ngủ trưa cùng chị - dẫu lúc đó mới mười một giờ. Chị ngủ tới đầu giờ chiều thì dậy. Bọn mình đi bộ ra quán sushi ăn trưa, rồi lại đi bộ về nhà ngủ tiếp. Chị thiếu ngủ quá chừng. Lúc chị tỉnh trời đã nhá nhem. Bọn mình cùng tru ra bờ đê dạo bộ. Hơi trễ, nên không có hoàng hôn nào cho chị. Cả ba đi uống bia rồi về nhà. Mình đứng trong bếp pha kombucha dâu tằm, tru trong nhà tắm, còn chị nằm dài trên ghế lười. Mới đầu tháng, trăng còn non chưa tỏ mặt. Phía con sông, đêm đen thẫm một màu như nhung. Chợt chị gọi tên mình; mình ngó xuống, thấy mắt chị lăm lăm hai hàng nước. Từng giọt chạy dài, mình bỗng thu nhỏ lại chỉ bằng một hạt cải. Giữa biết bao điều có thể nói ra: chẳng một tiếng nào cất lên cả.